
Cái Chết Từ Trên Trời
Cái Chết Từ Trên Trời – James Hadley Chase
Truyện Cái Chết Từ Trên Trời chưa có phần tóm tắt.
Trích đoạn trong Cái Chết Từ Trên Trời:
Tiếng chuông điện thoại réo gắt vào lúc Janey Conrad đang bước vội xuống cầu thang. Cô mặc chiếc áo dạ hội vừa may màu xanh da trời, kiểu mới nhất.
Tiếng chuông khiến cô dừng phắt lại, nét mặt đang hân hoan vụt trở nên cau có, thay đổi thật đột ngột như khi ta bấm vào một nút điện. Cô cất giọng lạnh lùng và bình tĩnh thường có vào lúc nổi giận.
— Paul, chớ có trả lời!
Chồng cô từ phòng khách bước ra. Anh khoảng ba mươi lăm tuổi, cao lớn và rắn chắc, mặc bộ smoking, tay cầm chiếc mũ dạ mềm. Lúc Janey mới quen, cô ngạc nhiên thấy anh giống kép James Stewart quá chừng và chính vì thế mà cô đồng ý lấy anh.
— Nhưng anh phải trả lời, biết đâu họ cần đến anh, – anh nói với giọng dịu dàng kéo dài.
Paul bước về phía điện thoại và cầm ống lên. Anh mỉm cười với vợ và giơ tay ra dấu im lặng.
— Alô!
— Paul đấy à? Bardin đây!
Câu nói của viên thanh tra vang lên trong tai Paul và vọng ra ngoài khoảng im vắng của phòng chờ. Vừa nghe được giọng nói đó, Janey nắm chặt tay lại. Bardin tiếp:
— Anh phải nhập cuộc rồi. Một cái lò sát sinh nơi biệt thự “Ngõ Cụt” của June Arnot. Xác ngập đến cổ, trong đó có cả nàng tiên kiều diễm June. Trời ơi! Một vụ sôi động! Bao lâu thì anh đến được?
Conrad nhăn mặt và liếc nhìn Janey. Anh thấy bước chân cô cứng nhắc tiến về phía phòng khách. Anh nói:
— Được rồi, tôi đến ngay.
— Tốt. Tôi sẽ không để ai đụng chạm gì trước khi anh đến. Tôi cần anh trước khi bọn nhà báo nhao nhao đến quấy rầy.
— Tôi đi ngay, – Conrad nhắc lại rồi cúp máy.
— Cứt! – Janey nói nhỏ.
Cô đứng trước lò sưởi quay lưng về phía anh.
— Xin lỗi Janey, anh phải đi ngay.
— Cứt! Cứt! – Janey nói mà không lên giọng. – Lúc nào cũng chỉ có chừng ấy chuyện thôi, với mấy thằng khốn thám tử của anh.
— Nào! Janey. Thật đáng tiếc nhưng biết làm sao. Anh hứa là tối mai sẽ đưa em đi.
Janey nghiêng mình về phía trước và vung tay gạt văng mớ đồ đạc, ảnh lồng khung, cả cái đồng hồ trên mặt lò sưởi. Conrad nhào vào phòng.
— Janey! Đủ rồi!
— Anh đi đi! – Janey vẫn một giọng trầm lặng. (Cô nhìn hình Conrad trong gương, mắt sáng lên vẻ thù ghét). – Anh cứ chơi cái trò bắt cướp đi. Không cần phải lo đến tôi nhưng đừng hy vọng thấy tôi lúc trở về. Từ nay về sau, tôi sẽ đi chơi một mình.
— Này Janey, June Arnot vừa bị ám sát đấy. Anh phải đến đó ngay. Em nghe đấy, mai anh sẽ dẫn em đi đến nhà hàng Quốc Tế. Chịu không?
— Chừng nào mà còn cái điện thoại chết tiệt trong phòng thì chúng ta không thể nào còn đi chung với nhau được nữa, – Janey nói giọng chua chát. – Paul, tôi cần tiền.
Anh nhìn cô:
— Nhưng mà, Janey…
— Tôi muốn lấy tiền ngay tức khắc! Nếu anh không đưa thì tôi mang đồ đi cầm và chắc chắn không phải là thứ của tôi đâu.
Conrad nhún vai. Anh lấy tờ 10 đôla đưa ra.
Bạn có thể giúp đỡ chúng tôi cập nhật tóm tắt hoặc viết bài review cho Cái Chết Từ Trên Trời tại đây