
Bản Đồng Ca Chết Người
Bản Đồng Ca Chết Người – James Hadley Chase
Truyện chưa có phần tóm tắt.
Trích đoạn trong Bản Đồng Ca Chết Người:
Mắt nhắm, gáy đặt vào cái dựa đầu bằng men bóng loáng, Valérie Burnett tận hưởng những giây phút thư giãn trong bồn tắm.
Nơi cửa sổ hé mở vọng vào những tiếng thì thầm từ tầng trệt. Valérie thích thú lắng nghe. Nàng cũng đánh giá cao cái khách sạn ở Spanish Bay này: thật danh bất hư truyền. Nàng cho rằng nó là khách sạn tốt nhất mà nàng đã đến ở. Nàng mở mắt ngắm nghía thân hình thon thả với đường nét tuyệt vời của mình, đôi đồi trọc hào phóng cùng với làn da trắng ở đùi non tương phản với màu rạm nắng bên ngoài của nàng.
Họ mới chỉ ở Spanish Bay được một tuần, nhưng dưới những tia sáng tốt lành của mặt trời nóng bỏng, da nàng bắt nắng rất nhanh.
Bằng bàn tay ướt, nàng với chiếc đồng hồ vàng và bạch kim mà Chris đã tặng nàng ngày cưới. Đã mười hai giờ kém hai mươi, nàng đủ thời gian mặc quần áo trước khi xuống thềm ngoài của khách sạn để uống một ly rượu Martini.
Lúc nàng để đồng hồ trên bàn phòng tắm thì điện thoại reo. Nàng lau tay rồi nhấc ống nghe.
– New York muốn liên lạc. – Cô điện thoại viên thông báo. – Bà muốn nghe chứ, thưa bà Burnett?
Chỉ có cha nàng mới biết vợ chồng nàng đang ở khách sạn này. Đúng ông ấy! Val tự nhủ.
– Được rồi để tôi nghe. – Nàng vừa trả lời vừa hơi chau mày vì lo lắng và bực bội.
Nàng đã xin cha để cho hai đứa yên thân. Ông đã chấp nhận lời yêu cầu ấy trong một tuần. Vậy mà ông phone tới thì có nghĩa là gì? Nàng đã không viết thư mà lẽ ra nàng phải viết vì nàng biết cha quan tâm lo lắng cho mình biết chừng nào.
Nàng nghe giọng cha ở đầu dây bên kia, ông có một giọng nam trầm khá ấn tượng.
– Val! Con đấy à?
– Vâng! Xin chào ba. Thật tốt khi…
– Val! Tại sao con không cho ba biết tin tức?
– Con xin lỗi. Ba biết đấy. Trời tuyệt dẹp. Con biết lẽ ra con phải…
– Không quan trọng. Chris có khỏe không?
– Ồ! Anh ấy vẫn khỏe. Chúng con có nói về ba tối qua và anh…
– Nó sao rồi? Nghe này, Val, năm phút nữa ba phải họp rồi. Đừng mất thì giờ. Nó có thật sự khỏe không?
– Nhưng thưa ba, – nàng tức mình phản đối, – con xin nhắc lại… anh ấy vẫn bình thường.
– Ba cho rằng con đã sai lầm khi đến ở một mình với nó trong khách sạn này. Nó đang bị bệnh, Val, cho ba biết nó có còn chứng giật giật ở khóe miệng không?
Val nhắm mắt lại. Nước trong bồn tắm bất ngờ trở nên rất lạnh.
– Ngày càng khá hơn. – Nàng trả lời cha.
– Nhưng nó có còn chứng giật giật đó nữa không?
– Còn, nhưng mà…
– Nó còn ngồi im lặng hàng giờ như thầy tu Ấn Độ nữa .không?
Valérie cảm thấy hàng mi đầy nước mắt, nàng trả lời:
– Anh ấy ngồi yên không làm gì cả, nhưng sẽ ổn thôi. Anh ấy khá hơn nhiều.
– Bác sĩ Gustave nghĩ sao?
Val nghiêng về phía trước để vặn nút xả nước trong bồn tắm.
– Ông ấy nói Chris đã có tiến bộ, nhưng cần phải có thời gian.
– Thời gian! Nhưng, trời ơi, nó đã chơi trò thầy tu Ấn Độ mười tám tháng nay rồi!
– Ba nói thế làm cho con khó chịu quá, ba à. Con biết là lâu, nhưng không đến mười tám tháng, nếu người ta nghĩ…
– Đã quá lâu rồi. Nghe này, Valérie, con mới hai mươi lăm tuổi, con là một thiếu phụ đẹp và khỏe mạnh, con không thể tiếp tục sống như thế này được! Thật là bất công! Con làm cho ba lo lắng quá. Con không thể bám vào một con người..
…
Bạn có thể giúp đỡ chúng tôi cập nhật tóm tắt hoặc viết bài review cho Bản Đồng Ca Chết Người – James Hadley Chase tại đây